乐毅论的拼音版

  • lùn
  • wáng
    zhī
  •  
     
     
     
      
     
    shì
     
    rén
    duō
    shí
    wèi
    liè
    shì
    ér
    lùn
    zhī
    qiú
    xián
    zhī
    zhě
    yuǎn
    zhě
    xiān
    zhī
    huí
    ér
    nán
    tōng
    rán
    hòu
    yān
    jīn
    shì
    zhī
    huò
    zhě
    wèi
    jǐn
    ér
    duō
    liè
    zhī
    shì
    shǐ
    qián
    使
    xián
    shī
    zhǐ
    jiāng
    lái
    zāi
    guān
    shēng
    yàn
    huì
    wáng
    shū
    dài
    shù
    dào
    zhōng
    shǐ
    zhě
    zhāo
    wáng
    yuē
    yǐn
    fàng
    tài
    jiǎ
    ér
    tài
    jiǎ
    shòu
    fàng
    ér
    yuàn
    shì
    cún
    zhì
    gōng
    ér
    tiān
    xià
    wèi
    xīn
    zhě
    dào
    zhī
    liàng
    tiān
    xià
    wèi
    xīn
    zhě
    zhì
    zhǔ
    shèng
    lóng
    xiān
    wáng
    gǒu
    jūn
    chén
    tóng
    dìng
    shí
    shēng
    zhī
    zhì
    qiān
    zǎi
    jiāng
    xíng
    qiān
    zǎi
    lóng
    zhī
    dào
    dāng
    shí
    zhǐ
    jiān
    bìng
    ér
    zāi
    jiān
    bìng
    zhě
    fēi
    shēng
    zhī
    suǒ
    xiè
    qiáng
    yàn
    ér
    fèi
    dào
    yòu
    fēi
    shēng
    zhī
    suǒ
    qiú
    xiè
    gǒu
    xīn
    jìn
    shì
    qiú
    xiǎo
    chéng
    jiān
    tiān
    xià
    zhě
    zhī
    shì
    suǒ
    yùn
    ér
    dòng
    hǎi
    tǎo
    míng
    yàn
    zhǔ
    zhī
    bīng
    xīng
    wèi
    wéi
    chéng
    ér
    hài
    jiā
    bǎi
    xìng
    rén
    xīn
    zhe
    xiá
    ěr
    guó
    móu
    gōng
    chú
    bào
    wēi
    zhì
    lìng
    tiān
    xià
    mài
    quán
    liè
    guó
    tāng
    zhī
    shì
    shēng
    fāng
    huī
    gāng
    zòng
    èr
    chéng
    mín
    míng
    xìn
    dài
    shǐ
    使
    rén
    chóu
    shàng
    yuàn
    shì
    gān
    lài
    yóu
    qīn
    shàn
    shǒu
    zhī
    zhì
    suǒ
    zhī
    shī
    rán
    qiú
    rén
    rén
    dài
    zhī
    rèn
    qióng
    cóng
    wēi
    shì
    zhōu
    zhī
    dào
    kāi
    guǎng
    zhī
    广
    dài
    tián
    dān
    zhī
    zhǎng
    róng
    shàn
    zhī
    fēng
    shēn
    shì
    zhī
    zhì
    shǐ
    使
    zhōng
    zhě
    suì
    jié
    tōng
    zhě
    zhe
    zhāo
    zhī
    dōng
    hǎi
    shǔ
    zhī
    huá
    chūn
    xià
    yīng
    cǎo
    dào
    guāng
    zhòu
    xián
    zhě
    tuō
    xīn
    lín
    guó
    qīng
    hǎi
    yán
    jǐng
    dài
    yàn
    zhǔ
    yǎng
    wàng
    fēng
    shēng
    èr
    chéng
    cóng
    wáng
    lóng
    suī
    yān
    liú
    liǎng
    nǎi
    zhì
    tiān
    xià
    xìng
    zhī
    biàn
    shì
    suǒ
    bài
    chuí
    chéng
    shí
    yùn
    rán
    ruò
    nǎi
    zhī
    wēi
    jié
    zhī
    bīng
    gōng
    zhī
    shì
    qiú
    zhī
    gōng
    shǐ
    yàn
    使
    zhī
    shì
    liú
    xiě
    èr
    chéng
    zhī
    jiān
    chǐ
    shā
    shāng
    zhī
    cán
    shì
    guó
    zhī
    rén
    shì
    zòng
    bào
    luàn
    tān
    chéng
    lín
    guó
    wàng
    zhī
    yóu
    cái
    duò
    chēng
    bīng
    zhī
    ér
    sàng
    ruò
    zhī
    rén
    kuī
    shì
    zhī
    jié
    fèi
    lián
    shàn
    zhī
    fēng
    yǎn
    hóng
    tōng
    zhī
    wáng
    zhī
    lóng
    suī
    èr
    chéng
    wáng
    zhī
    shì
    shì
    yuǎn
    rán
    yàn
    suī
    jiān
    shì
    zhǔ
    shū
    zāi
    lín
    xiāng
    qīng
    shēng
    zhī
    èr
    chéng
    zhī
    le
    zāi
    chéng
    ér
    guāi
    zhī
    zhī
    zhì
    biàn
    zāi
    guāi
    biàn
    tóng
    yóu
    shì
    yán
    zhī
    shēng
    zhī
    èr
    chéng
    wèi
    liàng
王羲之介绍和王羲之诗词大全

王羲之

王羲之,东晋书法家,字逸少,号澹斋,汉族,原籍山东琅琊(今山东临沂),后迁居会稽(绍兴),写下《兰亭集序》,晚年隐居会稽下辖剡县金庭,中国东晋书法家,有书圣之称。历任秘书郞、宁远将军、江州刺史。后为会......
复制作者 王羲之
猜您喜欢

寄内婉素

形式:

天寒思故衣,家贫思良妻。 所以孟德耀,举案与眉齐。 忆汝事我初,高楼映深闺。 珠钿照罗绮,簪佩摇玉犀。 梳掠不待晓,妆成听鸣鸡。 中吴昔丧乱,廿口各东西。 有母不得将,独汝与提携。 我复窜远方,送我当路啼。 纷纷道上人,无不为惨凄。 今年我还家,赤手无所赍。 汝亦遇多难,典卖罄珥笄。 朝炊粥一盂,暮食盐与齑。 堂有九十姑,时复羞豚蹄。 膏沐弗暇泽,发落瘦且黧。 别来复秋深,露下百草凄。 破碎要补缀,甘旨需酱醯。 安贫兼养老,此事汝素稽。 作诗远相寄,新月当窗低。

复制 杨基 《寄内婉素》

留别杨公辅

形式:

紫帘凝烟碧香绕,银灯结花金粟小。 主人捧酒起劝宾,离别长多会长少。 明朝骑驴郑圃东,白沙黄叶满林风。 知君此际能相忆,笑指灯花映酒红。

复制 杨基 《留别杨公辅》

咏七姊妹花

形式:

红罗斗结同心小,七蕊参差弄春晓。 尽是东风儿女魂,蛾眉一样青螺扫。 三姊娉婷四妹娇,绿窗虚度可怜宵。 八姨秦国休相妒,肠断江东大小乔。

复制 杨基 《咏七姊妹花》

白头母吟

形式:

白头母,乌头妇,妇姑啼寒抱双股。妇哭征夫母哭儿,悲风吹折庭前树。 家有屋,屯军伍,家家有儿遭杀虏。越女能嘲楚女词,吴人半作淮人语。 东营放火夜斫门,白日横尸向官路。母言我侬年少时,夫妻种花花绕蹊。 夫亡子去寸心折,花窦花窠成瓦埒。十年不吃江州茶,八年不归姊妹家。 兰芽菊本已冻死,惟有春风荠菜花。只怜新妇生苦晚,不见当时富及奢。 珠帘台榭桃花坞,笙歌院落王家府。如今芳草野乌啼,鬼火磷磷日未西。 侬如叶上霜,死即在奄忽。新妇固如花,春来瘦成骨。 妇听姑言泪如雨,妾身已抱桥边柱。纵使征夫戍不归,芳心誓不随波去。

复制 杨基 《白头母吟》

球场曲

形式:

软红十里平如掌,马蹄踏沙轻不响。 金袍玉带五陵儿,飞骑击球珠作赏。 身轻擘捷马游龙,彩仗低昂一点红。 倏忽飞星入云表,据鞍回袖接春风。 有时随地香尘滚,杨花乱扑桃花粉。 就窝夺得笑归来,月牙轻旋骊珠稳。 一生娇贵厌朝天,不信人间有倒悬。 但得花间风月好,打球场上自年年。

复制 杨基 《球场曲》
唐诗三百首 | 小学古诗大全 | 初中古诗 | 高中古诗 | 古诗三百首 | 宋词三百首 | 李白诗词大全 |

微信扫一扫

校园文学诗词